Lão Tử – người sáng lập ra Đạo giáo – nổi tiếng với tác phẩm Đạo Đức Kinh. Đương thời, Khổng Tử đã ví Lão Tử như “Rồng trong mây” vì sự uyên thâm phi phàm của Ông. Lão Tử có một câu nói nổi tiếng về Đạo: “Thượng sĩ văn Đạo cần nhi hành chi, trung sĩ văn Đạo nhược tồn nhược vong, hạ sĩ văn Đạo đại tiếu chi, bất tiếu bất túc dĩ vi Đạo” (Kẻ sĩ bậc thượng thấy Đạo liền chuyên cần tu luyện, kẻ sĩ bậc trung thấy Đạo thì lúc tu lúc không, kẻ hạ sĩ thấy Đạo thì hết sức cười chê. Hạ sĩ mà không chê cười thì Đạo ấy chưa đủ gọi là Đạo). Vì sao lại như vậy?




Đ𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐠𝐨̣𝐢 𝐥𝐚̀ 𝐝𝐮𝐲𝐞̂𝐧 𝐩𝐡𝐚̣̂𝐧 𝐚̂́𝐲 𝐥𝐢𝐞̂𝐧 𝐪𝐮𝐚𝐧 đ𝐞̂́𝐧 𝐧𝐠𝐮𝐨̂̀𝐧 𝐠𝐨̂́𝐜 𝐬𝐢𝐧𝐡 𝐦𝐞̣̂𝐧𝐡 𝐯𝐚̀ 𝐪𝐮𝐚́ 𝐭𝐫𝐢̀𝐧𝐡 𝐝𝐢𝐞̂̃𝐧 𝐭𝐢𝐞̂́𝐧 𝐜𝐮̉𝐚 𝐬𝐢𝐧𝐡 𝐦𝐞̣̂𝐧𝐡 𝐭𝐢́𝐜𝐡 𝐥𝐮̃𝐲 𝐧𝐞̂𝐧. 𝐂𝐡𝐮́𝐧𝐠 𝐭𝐚 đ𝐚̃ 𝐭𝐮̛̀𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐡𝐞 𝐯𝐞̂̀ 𝐜𝐚̂𝐮 𝐜𝐡𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 Đ𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐓𝐚̆𝐧𝐠 𝐱𝐮𝐚̂́𝐭 𝐩𝐡𝐚́𝐭 đ𝐢𝐞̂̉𝐦 𝐥𝐚̀ 𝐊𝐢𝐦 𝐓𝐡𝐢𝐞̂̀𝐧 𝐓𝐮̛̉, đ𝐞̣̂ 𝐭𝐮̛̉ 𝐜𝐮̉𝐚 𝐏𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐓𝐡𝐢́𝐜𝐡 𝐂𝐚. 𝐎̂𝐧𝐠 𝐜𝐮̃𝐧𝐠 𝐪𝐮𝐚 𝐪𝐮𝐚́ 𝐭𝐫𝐢̀𝐧𝐡 𝐭𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝐠𝐢𝐚𝐧 𝐤𝐡𝐨̂̉ 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 𝟗 𝐤𝐢𝐞̂́𝐩, đ𝐞̂́𝐧 𝐤𝐡𝐢 𝐜𝐡𝐮𝐲𝐞̂̉𝐧 𝐬𝐢𝐧𝐡 𝐭𝐡𝐚̀𝐧𝐡 Đ𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐇𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 𝐓𝐫𝐚𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐨̣̂ đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐏𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐏𝐡𝐚́𝐩, 𝐭𝐮 𝐭𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐜𝐡𝐢́𝐧𝐡 𝐪𝐮𝐚̉.




𝐕𝐨̛́𝐢 𝐤𝐞̉ 𝐬𝐢̃ 𝐛𝐚̣̂𝐜 𝐭𝐫𝐮𝐧𝐠, 𝐜𝐡𝐢̉ 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐧𝐨́𝐢 𝐫𝐚̆̀𝐧𝐠 𝐝𝐮𝐲𝐞̂𝐧 𝐩𝐡𝐚̣̂𝐧 𝐜𝐮̉𝐚 𝐡𝐨̣ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐥𝐨̛́𝐧, 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐤𝐞̂́𝐭 𝐡𝐨̛̣𝐩 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐭𝐡𝐨́𝐢 𝐪𝐮𝐞𝐧 𝐧𝐠𝐡𝐢𝐞̂𝐦 𝐭𝐮́𝐜 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐜𝐚𝐨 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐜𝐮𝐨̣̂𝐜 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠. 𝐊𝐡𝐢 𝐭𝐡𝐚̂́𝐲 Đ𝐚̣𝐨 𝐭𝐡𝐢̀ 𝐡𝐨̣ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐜𝐨́ 𝐜𝐚̉𝐦 𝐠𝐢𝐚́𝐜 𝐭𝐫𝐚̂𝐧 𝐪𝐮𝐲́ 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐥𝐚̣𝐢 𝐦𝐚𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐞𝐨 𝐭𝐡𝐨́𝐢 𝐪𝐮𝐞𝐧 𝐜𝐮̉𝐚 𝐜𝐮𝐨̣̂𝐜 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠 𝐯𝐚̀𝐨 𝐭𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧. 𝐃𝐨 𝐯𝐚̣̂𝐲 𝐤𝐡𝐚̉ 𝐧𝐚̆𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐨̣̂ Đ𝐚̣𝐨 𝐜𝐮̉𝐚 𝐡𝐨̣ 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐛𝐢̣ 𝐡𝐚̣𝐧 𝐜𝐡𝐞̂́, 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐭𝐫𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐡𝐨̛̣𝐩 𝐝𝐞̂̃ 𝐝𝐚̀𝐧𝐠 𝐛𝐮𝐨̂𝐧𝐠 𝐥𝐨̛𝐢 𝐡𝐨𝐚̣̆𝐜 𝐭𝐮̛̀ 𝐛𝐨̉ 𝐭𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧.













𝐕𝐚̣̂𝐲 𝐭𝐡𝐢̀ 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐛𝐚̣̂𝐜 𝐦𝐚̀ 𝐋𝐚̃𝐨 𝐓𝐮̛̉ 𝐩𝐡𝐚̂𝐧 𝐭𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐡𝐚̣ 𝐬𝐢̃, 𝐭𝐚̣𝐢 𝐬𝐚𝐨 𝐤𝐡𝐢 𝐭𝐡𝐚̂́𝐲 Đ𝐚̣𝐨 𝐡𝐨̣ 𝐥𝐚̣𝐢 𝐜𝐡𝐞̂ 𝐜𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐥𝐨̛́𝐧? 𝐁𝐨̛̉𝐢 𝐯𝐢̀ 𝐭𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝐯𝐨̂́𝐧 𝐜𝐚̂̀𝐧 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐜𝐡𝐮̛̃ “𝐧𝐠𝐨̣̂”, đ𝐚̣𝐢 𝐲́ 𝐥𝐚̀ 𝐤𝐡𝐚̉ 𝐧𝐚̆𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐚̣̂𝐧 𝐭𝐡𝐮̛́𝐜 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐜𝐚́𝐜 𝐩𝐡𝐚́𝐩 𝐥𝐲́ 𝐬𝐢𝐞̂𝐮 𝐱𝐮𝐚̂́𝐭 𝐤𝐡𝐨̉𝐢 đ𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠. 𝐕𝐢́ 𝐝𝐮̣ 𝐭𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝐜𝐨́ 𝐱𝐮 𝐡𝐮̛𝐨̛́𝐧𝐠 𝐜𝐨𝐢 𝐧𝐡𝐞̣ 𝐝𝐚𝐧𝐡 𝐥𝐨̛̣𝐢, 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐤𝐡𝐢 đ𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐥𝐚̣𝐢 𝐜𝐨𝐢 𝐭𝐫𝐨̣𝐧𝐠 𝐝𝐚𝐧𝐡 𝐥𝐨̛̣𝐢 𝐯𝐚̀ 𝐜𝐚́𝐜 𝐥𝐨𝐚̣𝐢 𝐝𝐮̣𝐜 𝐯𝐨̣𝐧𝐠. 𝐓𝐡𝐚̣̂𝐦 𝐜𝐡𝐢́ 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐡𝐢̀ 𝐝𝐚𝐧𝐡 𝐥𝐨̛̣𝐢 𝐯𝐚̀ 𝐝𝐮̣𝐜 𝐯𝐨̣𝐧𝐠 𝐥𝐚̀ 𝐦𝐮̣𝐜 đ𝐢́𝐜𝐡 𝐜𝐡𝐢́𝐧𝐡 𝐜𝐮̉𝐚 𝐜𝐮𝐨̣̂𝐜 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠. 𝐍𝐞̂́𝐮 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐜𝐨́ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐮̛́ 𝐚̂́𝐲 𝐭𝐡𝐢̀ 𝐜𝐮𝐨̣̂𝐜 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠 𝐜𝐮̉𝐚 𝐡𝐨̣ 𝐬𝐞̃ 𝐭𝐫𝐨̛̉ 𝐧𝐞̂𝐧 𝐯𝐨̂ 𝐯𝐢̣. 𝐃𝐨 𝐯𝐚̣̂𝐲 𝐤𝐡𝐢 𝐧𝐠𝐡𝐞 𝐧𝐨́𝐢 đ𝐞̂́𝐧 Đ𝐚̣𝐨 𝐠𝐢̀ đ𝐨́ 𝐥𝐚̣𝐢 𝐜𝐨𝐢 𝐧𝐡𝐞̣ 𝐝𝐚𝐧𝐡 𝐥𝐨̛̣𝐢 𝐯𝐚̀ 𝐝𝐮̣𝐜 𝐯𝐨̣𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐢̀ 𝐡𝐨̣ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐧𝐚̀𝐨 𝐡𝐢𝐞̂̉𝐮 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜. 𝐇𝐨̣ 𝐝𝐞̂̃ 𝐝𝐚̀𝐧𝐠 𝐜𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐜𝐡𝐞̂, 𝐭𝐡𝐚̣̂𝐦 𝐜𝐡𝐢́ 𝐥𝐚̀ 𝐩𝐡𝐢̉ 𝐛𝐚́𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧.

Hình vẽ về Lão Tử cưỡi trâu rời Trung Hoa (ảnh: Wikipedia).

𝐓𝐡𝐮̛̣𝐜 𝐫𝐚, 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐥𝐢̣𝐜𝐡 𝐬𝐮̛̉ 𝐜𝐚́𝐜 𝐁𝐚̣̂𝐜 Đ𝐚̣𝐢 𝐆𝐢𝐚́𝐜 𝐭𝐮̛̀ 𝐛𝐨̉ 𝐝𝐚𝐧𝐡 𝐥𝐨̛̣𝐢 đ𝐞̂̉ đ𝐢 𝐭𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝐧𝐡𝐮̛ Đ𝐮̛́𝐜 𝐓𝐡𝐢́𝐜𝐡 𝐂𝐚 𝐌𝐚̂𝐮 𝐍𝐢 đ𝐚̃ 𝐥𝐚̀ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐯𝐢́ 𝐝𝐮̣ đ𝐢𝐞̂̉𝐧 𝐡𝐢̀𝐧𝐡 𝐜𝐡𝐨 đ𝐚̣̆𝐜 đ𝐢𝐞̂̉𝐦 𝐬𝐢𝐞̂𝐮 𝐱𝐮𝐚̂́𝐭 𝐤𝐡𝐨̉𝐢 đ𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐜𝐮̉𝐚 𝐠𝐢𝐨̛́𝐢 𝐭𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧. 𝐂𝐨́ 𝐭𝐨̛́𝐢 𝟓𝟏 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 𝟓𝟔 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 đ𝐚̂̀𝐮 𝐭𝐢𝐞̂𝐧 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐏𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐜𝐮̛́𝐮 đ𝐨̣̂ đ𝐞̂̀𝐮 𝐥𝐚̀ 𝐜𝐨̂𝐧𝐠 𝐭𝐮̛̉ 𝐠𝐢𝐚 𝐭𝐨̣̂𝐜 𝐠𝐢𝐚̀𝐮 𝐜𝐨́ 𝐜𝐮̉𝐚 𝐧𝐮̛𝐨̛́𝐜 𝐁𝐚 𝐋𝐚 𝐍𝐚̣𝐢. 𝐓𝐡𝐞̂́ 𝐓𝐨̂𝐧 𝐯𝐞̂̀ 𝐧𝐮̛𝐨̛́𝐜 𝐭𝐡𝐮𝐲𝐞̂́𝐭 𝐠𝐢𝐚̉𝐧𝐠 𝐏𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐏𝐡𝐚́𝐩, 𝐜𝐨́ 𝟓𝟎𝟎 đ𝐞̣̂ 𝐭𝐮̛̉ 𝐱𝐮𝐚̂́𝐭 𝐭𝐡𝐚̂𝐧 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐯𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐭𝐨̣̂𝐜 𝐪𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 𝐪𝐮𝐲́, 𝐧𝐡𝐚̂𝐧 𝐩𝐡𝐚̂̉𝐦, 𝐝𝐮𝐧𝐠 𝐦𝐚̣𝐨 𝐭𝐡𝐚̣̂𝐩 𝐭𝐨𝐚̀𝐧 đ𝐞̂̀𝐮 𝐭𝐡𝐞𝐨 𝐏𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐱𝐮𝐚̂́𝐭 𝐠𝐢𝐚.

Đ𝐨́ 𝐥𝐚̀ 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐏𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐆𝐢𝐚, 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 Đ𝐚̣𝐨 𝐆𝐢𝐚 𝐜𝐮̃𝐧𝐠 𝐭𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐭𝐮̛̣. 𝐆𝐢𝐚 𝐂𝐚́𝐭 𝐋𝐮̛𝐨̛̣𝐧𝐠 𝐯𝐨̂́𝐧 𝐥𝐚̀ 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐮 Đ𝐚̣𝐨 𝐧𝐞̂𝐧 𝐋𝐮̛𝐮 𝐁𝐢̣ 𝐩𝐡𝐚̉𝐢 đ𝐢́𝐜𝐡 𝐭𝐡𝐚̂𝐧 𝐛𝐚 𝐥𝐚̂̀𝐧 𝐦𝐨̛̀𝐢 𝐩𝐡𝐨̀ 𝐭𝐚́ 𝐦𝐨̛́𝐢 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐨̂𝐧𝐠 𝐦𝐢𝐞̂̃𝐧 𝐜𝐮̛𝐨̛̃𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐚̂́𝐩 𝐭𝐡𝐮𝐚̣̂𝐧. 𝐓𝐫𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐋𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐬𝐚𝐮 𝐤𝐡𝐢 𝐩𝐡𝐨̀ 𝐇𝐚́𝐧 𝐂𝐚𝐨 𝐓𝐨̂̉ 𝐋𝐮̛𝐮 𝐁𝐚𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐬𝐮̛̣ 𝐜𝐮̃𝐧𝐠 𝐫𝐨̛̀𝐢 𝐛𝐨̉ 𝐜𝐨̂𝐧𝐠 𝐝𝐚𝐧𝐡 𝐯𝐚̀𝐨 𝐧𝐮́𝐢 𝐭𝐮 Đ𝐚̣𝐨.


𝗧𝗮̣𝗶 𝘀𝗮𝗼 𝗟𝗮̃𝗼 𝗧𝘂̛̉ 𝗹𝗮̣𝗶 𝗻𝗼́𝗶 𝗿𝗮̆̀𝗻𝗴 𝗸𝗲̉ 𝗵𝗮̣ 𝘀𝗶̃ 𝗺𝗮̀ 𝗸𝗵𝗼̂𝗻𝗴 𝗰𝗵𝗲̂ 𝗰𝘂̛𝗼̛̀𝗶 𝘁𝗵𝗶̀ Đ𝗮̣𝗼 𝗮̂́𝘆 𝗰𝗵𝘂̛𝗮 đ𝘂̉ 𝗴𝗼̣𝗶 𝗹𝗮̀ Đ𝗮̣𝗼 (𝗯𝗮̂́𝘁 𝘁𝗶𝗲̂́𝘂 𝗯𝗮̂́𝘁 𝘁𝘂́𝗰 𝗱𝗶̃ 𝘃𝗶 Đ𝗮̣𝗼)? 𝗕𝗼̛̉𝗶 𝘃𝗶̀ Đ𝗮̣𝗼 𝘁𝗵𝗶̀ 𝗰𝗼́ 𝘁𝗶𝗲̂̉𝘂 Đ𝗮̣𝗼 𝘃𝗮̀ Đ𝗮̣𝗶 Đ𝗮̣𝗼, 𝗰𝗵𝗼 𝗻𝗲̂𝗻 𝘃𝗼̛́𝗶 𝗰𝗮́𝗰 𝘁𝗶𝗲̂̉𝘂 Đ𝗮̣𝗼 𝘁𝗵𝗶̀ 𝗱𝘂̀ 𝘀𝗮𝗼 đ𝗮̣𝗼 𝗹𝘆́ 𝗰𝘂̉𝗮 𝗻𝗼́ 𝗰𝘂̃𝗻𝗴 𝗴𝗮̂̀𝗻 𝘃𝗼̛́𝗶 𝗻𝗵𝗮̣̂𝗻 𝘁𝗵𝘂̛́𝗰 𝗰𝘂̉𝗮 đ𝗼̛̀𝗶 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̀𝗻𝗴 𝗵𝗼̛𝗻. 𝗖𝗵𝗼 𝗱𝘂̀ 𝗹𝗮̀ 𝗸𝗲̉ 𝗵𝗮̣ 𝘀𝗶̃ 𝘁𝗵𝗶̀ đ𝗮̣𝗼 𝗹𝘆́ 𝗰𝘂̉𝗮 𝘁𝗶𝗲̂̉𝘂 Đ𝗮̣𝗼 𝗵𝗼̣ 𝗰𝘂̃𝗻𝗴 𝗵𝗶𝗲̂̉𝘂 đ𝘂̛𝗼̛̣𝗰 đ𝗼̂𝗶 𝗰𝗵𝘂́𝘁, 𝗱𝗼 𝘃𝗮̣̂𝘆 𝗵𝗼̣ 𝗸𝗵𝗼̂𝗻𝗴 𝘁𝗵𝗮̂́𝘆 𝗾𝘂𝗮́ 𝗵𝘂𝘆𝗲̂̀𝗻 𝗵𝗼𝗮̣̆𝗰 𝘅𝗮 𝗹𝗮̣ 𝗺𝗮̀ 𝗰𝗵𝗲̂ 𝗰𝘂̛𝗼̛̀𝗶. 𝗡𝗵𝘂̛𝗻𝗴 𝗰𝗼̀𝗻 Đ𝗮̣𝗶 Đ𝗮̣𝗼 𝘁𝗵𝗶̀ 𝘀𝗮𝗼? 𝗖𝗮́𝗰 đ𝗮̣𝗼 𝗹𝘆́ 𝗰𝘂̉𝗮 𝗻𝗼́ 𝘁𝗵𝗶̀ 𝗸𝗲̉ 𝗵𝗮̣ 𝘀𝗶̃ đ𝘂̛𝗼̛𝗻𝗴 𝗻𝗵𝗶𝗲̂𝗻 𝗸𝗵𝗼̂𝗻𝗴 𝘁𝗵𝗲̂̉ 𝗻𝗴𝗼̣̂ đ𝘂̛𝗼̛̣𝗰, 𝗰𝗵𝗼 𝗻𝗲̂𝗻 𝗵𝗼̣ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̀𝗻𝗴 𝗰𝗵𝗲̂ 𝗰𝘂̛𝗼̛̀𝗶. 𝗛𝗼̣ 𝗸𝗵𝗼̂𝗻𝗴 𝗰𝗵𝗲̂ 𝗰𝘂̛𝗼̛̀𝗶 𝘁𝗵𝗶̀ Đ𝗮̣𝗼 𝗮̂́𝘆 𝗰𝗵𝘂̛𝗮 đ𝘂̉ 𝗴𝗼̣𝗶 𝗹𝗮̀ Đ𝗮̣𝗶 Đ𝗮̣𝗼.

𝐓𝐡𝐮̛̣𝐜 𝐫𝐚, 𝐧𝐞̂́𝐮 𝐧𝐨́𝐢 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐜𝐚́𝐜𝐡 𝐧𝐠𝐡𝐢𝐞̂𝐦 𝐤𝐡𝐚̆́𝐜 𝐭𝐡𝐢̀ đ𝐚̣𝐨 𝐥𝐲́ 𝐜𝐮̉𝐚 Đ𝐚̣𝐢 Đ𝐚̣𝐨, Đ𝐚̣𝐢 𝐏𝐡𝐚́𝐩 𝐥𝐚̀ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐨 𝐩𝐡𝐞́𝐩 𝐤𝐞̉ 𝐡𝐚̣ 𝐬𝐢̃ 𝐧𝐠𝐨̣̂ đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜. 𝐁𝐨̛̉𝐢 𝐯𝐢̀ 𝐧𝐞̂́𝐮 𝐝𝐞̂̃ 𝐝𝐚̀𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐨̣̂ đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 Đ𝐚̣𝐢 Đ𝐚̣𝐨, Đ𝐚̣𝐢 𝐏𝐡𝐚́𝐩 𝐭𝐡𝐢̀ 𝐲𝐞̂𝐮 𝐜𝐚̂̀𝐮 𝐯𝐞̂̀ 𝐜𝐚̆𝐧 𝐜𝐨̛ 𝐝𝐮𝐲𝐞̂𝐧 𝐩𝐡𝐚̣̂𝐧 𝐭𝐢́𝐜𝐡 𝐥𝐮̃𝐲 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐪𝐮𝐚́ 𝐭𝐫𝐢̀𝐧𝐡 𝐜𝐮̉𝐚 𝐬𝐢𝐧𝐡 𝐦𝐞̣̂𝐧𝐡 𝐜𝐮̃𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐮̛ 𝐧𝐠𝐮𝐨̂̀𝐧 𝐠𝐨̂́𝐜 𝐜𝐮̉𝐚 𝐬𝐢𝐧𝐡 𝐦𝐞̣̂𝐧𝐡 𝐬𝐞̃ 𝐭𝐫𝐨̛̉ 𝐧𝐞̂𝐧 𝐯𝐨̂ 𝐧𝐠𝐡𝐢̃𝐚. 𝐕𝐢𝐞̣̂𝐜 𝐭𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝐯𝐨̂́𝐧 𝐥𝐚̀ 𝐬𝐢𝐞̂𝐮 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐚̂́𝐲 𝐜𝐮̃𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐨̛̉ 𝐭𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐯𝐢𝐞̣̂𝐜 𝐭𝐚̂̀𝐦 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠. 𝐓𝐚̂́𝐭 𝐧𝐡𝐢𝐞̂𝐧 𝐜𝐮̣𝐦 𝐭𝐮̛̀ “𝐇𝐚̣ 𝐬𝐢̃” 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐜𝐨́ 𝐲́ 𝐤𝐡𝐢𝐧𝐡 𝐦𝐢𝐞̣̂𝐭, 𝐧𝐨́ 𝐜𝐡𝐢̉ đ𝐨̛𝐧 𝐠𝐢𝐚̉𝐧 𝐥𝐚̀ 𝐜𝐡𝐢̉ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐛𝐢̀𝐧𝐡 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐯𝐨̂́𝐧 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐜𝐨́ 𝐜𝐚̆𝐧 𝐜𝐨̛ 𝐝𝐮𝐲𝐞̂𝐧 𝐩𝐡𝐚̣̂𝐧 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐭𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 Đ𝐚̣𝐢 Đ𝐚̣𝐨, Đ𝐚̣𝐢 𝐏𝐡𝐚́𝐩.


𝐓𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐥𝐢̣𝐜𝐡 𝐬𝐮̛̉ 𝐭𝐚̂́𝐭 𝐜𝐚̉ 𝐜𝐚́𝐜 𝐦𝐨̂𝐧 𝐭𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 Đ𝐚̣𝐢 Đ𝐚̣𝐨, Đ𝐚̣𝐢 𝐏𝐡𝐚́𝐩 𝐩𝐡𝐨̂̉ 𝐭𝐫𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐱𝐚̃ 𝐡𝐨̣̂𝐢 đ𝐞̂̀𝐮 𝐭𝐮̛̀𝐧𝐠 𝐛𝐢̣ 𝐛𝐮̛́𝐜 𝐡𝐚̣𝐢 𝐛𝐨̛̉𝐢 𝐜𝐚́𝐜 𝐥𝐮̛̣𝐜 𝐥𝐮̛𝐨̛̣𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐞̂́ 𝐭𝐮̣𝐜, 𝐜𝐡𝐮̉ 𝐲𝐞̂́𝐮 𝐥𝐚̀ 𝐜𝐚́𝐜 𝐥𝐮̛̣𝐜 𝐥𝐮̛𝐨̛̣𝐧𝐠 𝐜𝐚̂̀𝐦 𝐪𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧. 𝐋𝐲́ 𝐝𝐨 𝐜𝐮̉𝐚 𝐛𝐮̛́𝐜 𝐡𝐚̣𝐢 𝐝𝐮̀ 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐥𝐲́ 𝐠𝐢𝐚̉𝐢 𝐭𝐮̛̀ 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐠𝐢𝐚́𝐜 đ𝐨̣̂, 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐩𝐡𝐚̂̀𝐧 đ𝐞̂̀𝐮 𝐥𝐢𝐞̂𝐧 𝐪𝐮𝐚𝐧 đ𝐞̂́𝐧 𝐯𝐢𝐞̣̂𝐜 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐝𝐨 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐡𝐢𝐞̂̉𝐮 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐩𝐡𝐚́𝐩 𝐥𝐲́ 𝐜𝐮̉𝐚 Đ𝐚̣𝐢 Đ𝐚̣𝐨, Đ𝐚̣𝐢 𝐏𝐡𝐚́𝐩 𝐧𝐞̂𝐧 𝐭𝐮̛̀ 𝐜𝐡𝐞̂ 𝐜𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐝𝐚̂̃𝐧 đ𝐞̂́𝐧 𝐩𝐡𝐚̉𝐧 đ𝐨̂́𝐢 𝐯𝐚̀ 𝐛𝐮̛́𝐜 𝐡𝐚̣𝐢 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧.


𝐓𝐡𝐞𝐨 𝐪𝐮𝐲 𝐥𝐮𝐚̣̂𝐭 𝐥𝐚̣𝐢 𝐤𝐡𝐢𝐞̂́𝐧 𝐜𝐡𝐨 𝐭𝐚̂́𝐭 𝐜𝐚̉ 𝐜𝐚́𝐜 𝐜𝐡𝐢́𝐧𝐡 𝐪𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 𝐛𝐮̛́𝐜 𝐡𝐚̣𝐢 𝐭𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝐚̂́𝐲 𝐛𝐢̣ 𝐬𝐮̣𝐩 đ𝐨̂̉. 𝐓𝐮̛̀ 𝐩𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐭𝐚̂𝐲 𝐧𝐡𝐮̛ 𝐜𝐡𝐢́𝐧𝐡 𝐪𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 𝐋𝐚 𝐌𝐚̃ 𝐯𝐨̂́𝐧 𝐛𝐮̛́𝐜 𝐡𝐚̣𝐢 𝐂𝐨̛ Đ𝐨̂́𝐜 𝐆𝐢𝐚́𝐨 𝐜𝐡𝐨 đ𝐞̂́𝐧 𝐛𝐨̂́𝐧 𝐭𝐫𝐢𝐞̂̀𝐮 đ𝐚̣𝐢 𝐥𝐢̣𝐜𝐡 𝐬𝐮̛̉ 𝐠𝐨̣𝐢 𝐥𝐚̀ “𝐭𝐚𝐦 𝐕𝐮̃ 𝐧𝐡𝐚̂́𝐭 𝐓𝐨̂𝐧𝐠” 𝐭𝐚̣𝐢 𝐓𝐫𝐮𝐧𝐠 𝐐𝐮𝐨̂́𝐜 đ𝐞̂̀𝐮 𝐬𝐮̣𝐩 đ𝐨̂̉ 𝐯𝐢̀ 𝐛𝐮̛́𝐜 𝐡𝐚̣𝐢. 𝐓𝐚̣𝐢 𝐓𝐫𝐮𝐧𝐠 𝐐𝐮𝐨̂́𝐜 𝐧𝐠𝐚̀𝐲 𝐧𝐚𝐲, 𝐜𝐡𝐢́𝐧𝐡 𝐪𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 𝐓𝐫𝐮𝐧𝐠 𝐐𝐮𝐨̂́𝐜 𝐝𝐨 𝐛𝐮̛́𝐜 𝐡𝐚̣𝐢 𝐭𝐚̂́𝐭 𝐜𝐚̉ 𝐜𝐚́𝐜 𝐭𝐢́𝐧 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̃𝐧𝐠 𝐭𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧, 𝐧𝐞̂𝐧 𝐝𝐮̀ 𝐦𝐨̛́𝐢 𝐪𝐮𝐚 𝐯𝐚̀𝐢 𝐜𝐡𝐮̣𝐜 𝐧𝐚̆𝐦 𝐧𝐚̆́𝐦 𝐪𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐠𝐚̂̀𝐧 đ𝐚̂𝐲 đ𝐚𝐧𝐠 𝐭𝐨̉ 𝐫𝐚 𝐥𝐮𝐧𝐠 𝐥𝐚𝐲 𝐬𝐮̣𝐩 đ𝐨̂̉. 𝐕𝐨̂ 𝐬𝐨̂́ 𝐜𝐚́ 𝐧𝐡𝐚̂𝐧 𝐜𝐮̃𝐧𝐠 𝐯𝐢̀ 𝐡𝐮̀𝐚 𝐭𝐡𝐞𝐨 𝐩𝐡𝐢̉ 𝐛𝐚́𝐧𝐠 𝐡𝐚𝐲 𝐛𝐮̛́𝐜 𝐡𝐚̣𝐢 𝐭𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝐦𝐚̀ 𝐜𝐡𝐢̣𝐮 𝐪𝐮𝐚̉ 𝐛𝐚́𝐨 𝐥𝐢𝐞̂𝐧 𝐥𝐮̣𝐲.


𝐓𝐮 𝐥𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝐱𝐮̛𝐚 𝐧𝐚𝐲 𝐯𝐨̂́𝐧 𝐥𝐚̀ 𝐬𝐢𝐞̂𝐮 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐧𝐞̂𝐧 𝐥𝐮𝐨̂𝐧 𝐥𝐮𝐨̂𝐧 𝐭𝐨̂̀𝐧 𝐭𝐚̣𝐢 𝐤𝐡𝐨𝐚̉𝐧𝐠 𝐜𝐚́𝐜𝐡 𝐧𝐡𝐚̂́𝐭 đ𝐢̣𝐧𝐡 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐪𝐮𝐚𝐧 𝐧𝐢𝐞̣̂𝐦 𝐜𝐮𝐨̣̂𝐜 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠 đ𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠. Đ𝐚̣𝐢 Đ𝐚̣𝐨, Đ𝐚̣𝐢 𝐏𝐡𝐚́𝐩 𝐜𝐡𝐢́𝐧𝐡 𝐥𝐚̀ đ𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐦𝐚̀ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐚̂̀𝐦 đ𝐚̣𝐨 𝐭𝐫𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐨́𝐧𝐠, 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐜𝐮̃𝐧𝐠 𝐝𝐞̂̃ 𝐭𝐫𝐨̛̉ 𝐭𝐡𝐚̀𝐧𝐡 đ𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐦𝐚̀ 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 đ𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐞̂ 𝐜𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐜𝐡𝐞̂́ 𝐠𝐢𝐞̂̃𝐮. 𝐇𝐢𝐞̂̉𝐮 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐜𝐚́𝐢 𝐥𝐲́ 𝐧𝐚̀𝐲 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐤𝐡𝐢𝐞̂́𝐧 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐫𝐚̂̀𝐦 𝐭𝐢̃𝐧𝐡 𝐡𝐨̛𝐧 𝐤𝐡𝐢 đ𝐨̂́𝐢 𝐝𝐢𝐞̣̂𝐧 𝐯𝐨̛́𝐢 Đ𝐚̣𝐨, 𝐢́𝐭 𝐧𝐡𝐚̂́𝐭 𝐜𝐮̃𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐚́𝐧𝐡 đ𝐢 𝐯𝐢𝐞̣̂𝐜 𝐡𝐮̀𝐚 𝐭𝐡𝐞𝐨 𝐜𝐡𝐞̂ 𝐜𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐡𝐚𝐲 𝐩𝐡𝐢̉ 𝐛𝐚́𝐧𝐠, 𝐭𝐡𝐚̣̂𝐦 𝐜𝐡𝐢́ 𝐛𝐮̛́𝐜 𝐡𝐚̣𝐢 đ𝐞̂̉ 𝐜𝐡𝐢̣𝐮 𝐡𝐚̣̂𝐮 𝐪𝐮𝐚̉ 𝐥𝐢𝐞̂𝐧 đ𝐨̛́𝐢 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 đ𝐚́𝐧𝐠 𝐜𝐨́.

THÍCH CA MÂU NI GIẢNG VỀ BỐ THÍ

2.500 năm sau, mọi người có được hưởng thụ và sở hữu nhiều điều về vật chất, nhưng tinh thần sa sút và đạo đức trược đốc, khiến ánh mắt của mọi người rất ít nhìn vào những điều thiện mỹ tinh khiết, mà ham mê sắc tình như người mù nhưng lại không biết mình đui mù. Đối mặt với những lời thật lòng lương thiện, thì mắt điếc tại ngơ, như kẻ điếc mà không biết mình bị điếc. Khi tà linh giữa ban ngày ban mặt, trắng trợn trấn áp “Chân, Thiện, Nhẫn”, mọi người cùng nhau trầm mặt lảng tránh, hành động không khác gì người câm.

 Đệ tử Đại Pháp mười mấy năm qua, dùng các loại phương thức giảng rõ sự thật cho người đời; những người hiểu rõ sự thật, người giàu càng thêm nhân nghĩa, người mù hai mắt lại được thanh tịnh, hai tai bị điếc cũng được thông; người đời theo thời gian trôi qua đã không còn im lặng, mà công khai ủng hộ chính nghĩa, ngôn từ người ta cũng được cải biến trở nên hiền hoà thiện lương. Đây là kết quả của việc giảng chân tướng, thể hiện ra uy lực lớn lao, đánh thức vô số lương tri.