Hơn 200 năm trước, tại một tầng thứ nhất định trong Tam giới, tôi đang đợi để được an bài chuyển sinh.
Vị Thần phụ trách chuyển sinh (gọi là Chuyển Sinh Thần quân) nói với tôi: “Lần chuyển sinh này của con, cần dụng bút để lưu lại văn hóa cho nhân loại, đặt định cơ sở cho chứng thực Pháp sau này của con khi Đại Pháp hồng truyền. Lần này, con phải đồng thời chuyển sinh thành hai cá nhân, đến hai quốc gia khác nhau, dùng ngòi bút để hoàn thành sứ mệnh.” Tôi nghe xong kinh ngạc, nghĩ: vì sao phải chuyển sinh thành hai cá nhân? Thần biết được suy nghĩ của tôi bèn mỉm cười, nói: “Thần lực không gì là không thể”. Nói rồi dẫn tôi tới một đại điện nguy nga lộng lẫy; nhìn từ xa xa, tôi thấy trên đó đề ba chữ lớn—”Phân thần điện”.
Sau khi bước vào trong điện, một vị Thần tướng mạo lạ lùng xuất hiện trước mặt chúng tôi; vị Thần này đầu tỏa hào quang, hai bên đầu gồ ra, ở giữa là một chỗ lõm; hào quang trên đỉnh đầu rất nhanh biến thành các màu sắc: đỏ, cam, vàng, lục, lam, tím, không ngừng biến đổi như vậy. Thuận theo hào quang trên đầu mà các màu này không ngừng biến đổi; chỗ lồi trên đầu Thần cũng không ngừng biến hóa từ một đến bảy. Chuyển Sinh Thần quân nói với vị Thần này: “Phân Thần Sứ quân, anh ta đến rồi, xin hãy phân anh ta làm hai.” Chuyển Sinh Thần quân nói tiếp về một số việc cụ thể. Sau đó, Phân Thần Sứ quân đưa tôi đến một thiên điện. Thiên điện này bố trí kỳ lạ, trên nóc nhà là rất nhiều vật trong suốt với các loại hình dạng, giống như những nội tạng cơ thể người. Phân Thần Sứ quân để tôi đứng tại một vị trí, lúc ấy hào quang trên đầu Thần không còn biến hóa nữa, chỗ lồi trên đỉnh đầu cũng cố định là hai cái, không biến hóa nữa. Miệng Phân Thần Sứ quân lẩm nhẩm mấy từ; tôi cảm giác mình bị một vật trong suốt trụ cứng lại, thân thể mềm nhũn, lại nghe thấy Phân Thần Sứ quân nói lớn: “Phân”. Khi ấy tôi cảm thấy toàn bộ thân người mình nứt ra, ban đầu là hơi đau, sau rất đau đớn, cuối cùng nhẹ nhõm. Lại nghe thấy một tiếng “Khởi”, sự trói buộc của thân thể tan biến, rồi một “tôi” khác xuất hiện. Hai “tôi” này tướng mạo giống nhau, tư tưởng hoàn toàn tương đồng, thậm chí lời lẽ cử chỉ, cách động tay động chân cũng giống nhau. Hai “tôi” ngạc nhiên nhìn nhau, không hẹn mà nắm tay nhau, ánh mắt đầy kinh ngạc.
Phân Thần Sứ quân thấy thế cười, nói: “Pháp bảo này của ta có thể dùng tám vạn sáu ngàn lần, hiện tại đã dùng tám vạn bốn ngàn lần; do đó những người được phân thân bởi Pháp khí của ta tất phải có trách nhiệm lớn khi hạ thế; con trước đây đã được ta phân năm mươi lần, nhưng quên hết rồi!” Nói xong cười ầm lên, tiếng cười rất có lực xuyên thấu.
Phân Thần Sứ quân đưa hai “tôi” từ thiên điện đi ra. Chuyển Sinh Thần quân nói với ông “Thật vất vả quá”, sau đó đem hai “tôi” đến “Chuyển sinh điện”. Để hai chúng tôi đợi đằng sau điện, ông tự mình tiến vào căn phòng ghi “Phân thân chuyển sinh”, mau chóng cầm hai cuốn vở ra và nói: “Hai con xem nhanh cuộc đời của mình đi”. Hai cuốn vở bay đến, hai chúng tôi đỡ lấy, rồi bắt đầu xem cuộc đời của từng người. Xem xong, hai chúng tôi đối diện với nhau, thấy rằng hai vai diễn này đều thật khổ. Thần nói: “Khổ là tốt, Thần muốn có khổ mà chịu cũng không được; hai người hạ thế lần này, trách nhiệm trọng đại, nhất định phải hoàn thành sứ mệnh cho tốt. Nguyên thần hai người hoàn thành sứ mệnh xong thì lại hợp nhất, tương lai đến khi Phật Chủ truyền Pháp thì lại dùng ngòi bút chứng thực Pháp, đến lúc thì những ký ức niêm phong sẽ được đả khai”.
Sau khi xem xong kịch bản cuộc đời được an bài, hai chúng tôi bắt đầu biến hóa của từng người, đi theo quỹ đạo sinh mệnh bắt đầu từ trên thiên thượng.
Trong đó một “tôi” được Chuyển Sinh Thần quân đưa tới “Thần bút điện”, tại đây tôi nhìn thấy một Thần bút. Thần bút mặc một bộ y phục rộng, trên y phục là các loại văn tự và phù hiệu; y phục không ngừng biến hóa màu sắc, phù hiệu và văn tự cũng tùy theo màu sắc y phục mà biến hóa theo. Trong trạng thái công năng, tôi nhìn hiểu được những phù hiệu và văn tự này. Kỳ thực những phù hiệu ấy cũng là văn tự, chẳng qua là một loại chữ tượng hình cổ xưa, trông qua cứ tưởng phù hiệu. Những văn tự này là đối ứng với văn tự trên mặt đất, nhưng biểu hiện không giống nhau, thậm chí mỗi chữ viết lại có nhiều hình thức biểu hiện khác nhau.
Trên đầu Thần bút trang trí những thứ như đầu bút lông, cái mở cái khép; sau lưng Thần bút đeo một ống đựng bút chứa đủ loại bút khác nhau. Bên trong Thần bút điện, đâu đâu cũng đều là bút. Thần bút đưa tôi đến một hộp “Bút phân thân” và lấy ra một chiếc bút đưa cho tôi. Tôi cầm lấy và thấy trên thân bút viết mấy chữ—”Bút chấn động”. Sau đó, Chuyển Sinh Thần quân đưa tôi đằng vân về phía Tây, đến một nơi, và giao tôi cho một thần linh áo trắng (hình tượng Thần Tây phương, sau lưng là đôi cánh dài). Thần linh áo trắng vén mây ra hai bên và chỉ một nơi trên mặt đất, nói: “Con chuyển sinh tại nơi đây”. Tôi nhìn kỹ, chỉ thấy mình chìm xuống dưới chân, hạ xuống dưới mây, chuyển sinh ra đi.
Nơi mà Thần chỉ ấy tên gọi là “Đan Mạch”, “tôi” này sau đó đã trở thành niềm tự hào của Đan Mạch, một cái tên vang dội—Andersen (nhà văn chuyên viết truyện cổ tích cho thiếu nhi).
Còn một “tôi” khác, cùng lúc với “tôi” ở trên, cũng được đưa đến hộp “Bút phân thân” trong Thần bút điện; ở đó tôi thấy hộp “Bút thân tộc”, trong đó có ba cây bút buộc vào nhau với chữ ghi “Bút chị em”. Thần bút lấy từ trong đó một cây bút đưa cho tôi, trên thân bút viết “Bút kiên cường”. Sau khi nhận bút, “tôi” cũng chuyển sinh đi. Còn lại “Bút hoang mang” và “Bút thơ ca” vẫn ở tại nơi ấy.
“Tôi” này chuyển sinh tới Anh quốc, sau đó trở thành một nhà văn lừng danh, chính là tác giả tiểu thuyết “Jane Eyre”—Charlotte Brontë (là chị cả trong 3 chị em nổi tiếng Brontë, tác giả của những tiểu thuyết xếp vào hàng kinh điển của văn học Anh).
Trong lịch sử phân thân chuyển sinh của tôi, lần này còn được tính là đơn giản. Hiện giờ tôi mới biết, lần phân thân chuyển sinh tối đa của tôi chính là vào triều Minh ở Trung Quốc, đồng thời chuyển sinh qua năm nhân vật. Nói ra thì rất phức tạp. Nếu sau này có thời gian, tôi nhất định sẽ kể lại tường tận câu chuyện này cho mọi người.
Có đồng tu trong bài văn từng đề cập đến “Tháp bút Lung linh”, thực ra tất cả bút thần mà chúng ta ngày nay dùng để viết bài chứng thực Pháp đều là Sư phụ giao phó cho. Trong lịch sử, bút thần chứng thực Pháp này không biết đã trải qua bao nhiêu lần luyện rèn của Thần, hoàn thành không biết bao nhiêu sứ mệnh mà Thần giao phó, trong lịch sử đã lưu lại biết bao nhiêu văn hóa phong phú cho nhân loại!
Khi viết bài chứng thực Pháp ngày nay, tôi thấy Sư tôn ban cho tôi một cây bút thần, tên nó là “Bút từ Thần”. Ở không gian khác, nó thể hiện là vàng kim lóng lánh, ngòi bút cũng bằng vàng. Khi viết văn, bút thần trong tay giúp tôi viết lưu loát, đằng sau mỗi chữ đều tỏa ánh hào quang. Trên mỗi đường bút là một bông hoa, mỗi bông hoa có năm cánh, liên tục đổi màu: đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím, hữu sắc, vô sắc. Bông hoa chuyển động không ngừng, tỏa sáng rực rỡ. Xin cho phép tôi dùng cụm từ “diệu bút sinh hoa” để mô tả, thực ra còn hơn thế nhiều lần.
Đóa hoa chuyển động không ngừng phát phóng ánh hào quang nhu hòa, dịu mắt. Khi tả đến một đoạn nào đó trào phúng, tôi buồn cười không nhịn được thì bút thần cũng gập người cười theo; tả đến việc khiến người ta than thở thì bút thần cũng than vãn theo. Có lúc, tôi có tâm chấp trước mà tìm không thấy; khi thỉnh bút thần giúp đỡ, bút thần xuất hiện, nhưng không nói gì mà chạy đi rất mau.
Cây bút thần này và tâm tính của tôi là liên thông; trạng thái tốt, nhân tâm ít, tâm tư thuần chính thì khi viết văn, bút thần như ý, hạ bút thành văn, quỷ chấn thần kinh; bút thần cũng không ngừng phát sinh biến hóa, màu sắc ngày càng thuần chính và trong suốt.
Giờ đây, với bút thần trong tay, nếu như chúng ta không thể hoàn thành sứ mệnh trợ Sư Chính Pháp, phụ lòng kỳ vọng của Sư tôn, thì toàn bộ con đường gian nan dài đằng đẵng trong lịch sử của chúng ta chẳng phải thật uổng công hay sao?
Dịch từ:
http://www.zhengjian.org/zj/articles/2011/7/5/75710.html
0 nhận xét:
Đăng nhận xét